Quê ngoại
Bến sông hoa lục bình nở tím
Ngôi nhà xưa đứng nép bên dòng
Hàng dừa đong đưa soi tóc
Con nước lớn ròng chở những nỗi buồn vui
Quê ngoại
Khu vườn xum xuê hoa trái
Trò chơi trẻ thơ rúc rích tiếng cười đùa
Mùa quả chín đợi bầy chim về tíu tít
Trong tiếng lá xạc xào bàn chân nhón tìm nhau
Quê ngoại
Tiếng gà trưa xao xác
Ngoại hát ầu ơ bên chiếc võng đưa êm
Cầu ván, cầu tre… câu chờ, câu đợi
Ru giấc trẻ miên man theo khúc hát chiều chiều
Quê ngoại
Gian bếp nhỏ cuối ngày khói lựng
Rộn rã mùi cơm thơm món giản dị quê nhà
Hấp háy mắt cười sau bếp lửa hồng ấm áp
Đời thảnh thơi sao như cụm khói lên trời
Quê ngoại
Những mùa xôn xao ký ức
Hoa bằng lăng nở rộ sau hè
Chiếc áo bà ba nâu, miếng trầu tươi môi đỏ
Ngoại thả tóc bồng bềnh cho con nhổ cọng sâu…
Quê ngoại
Hương của đất ướp trong từng hơi thở
Lời ca dao thấm vào tận thịt da
Cây cỏ hiền hoà như nắng mùa đông sưởi ấm
Nuôi lớn tuổi thơ con từ những dung dị đời thường…
Thương dáng lưng còng, thương ngoại hiền như đất
Đời buồn vui chỉ có những tảo tần
Đôi tay chai sần tháng ngày dệt nên những miền lung linh sáng
Chứa đựng tình thương yêu lai láng cả cội nguồn
Những mùa xuân luôn ở lại
Nơi quê nhà ngát xanh
Thành triền miên nỗi nhớ
Suốt một đời mang theo
Quê ngoại.
Ngọc Điệp
Trường THPT Cao Lãnh 1 |