Mẹ và những bữa cơm chiều
( Viết riêng dành tặng Mẹ tôi)
Có điều này con muốn nói riêng cùng mẹ
Với con, không có thứ hạnh phúc nào to lớn hơn
Khi mỗi buổi chiều trở về bên mâm cơm canh mẹ chờ hôi hổi nóng
Ân cần lau sạch chỗ ghế ngồi, chọn tìm cho con đôi đũa mới
Rồi vui lắm mẹ ngồi nhìn con ăn ngon lành những món ăn dân dã đậm vị quê ….
Có ai được như con đã trưởng thành mỗi ngày vẫn hân hoan tận hưởng tràn trề niềm vui bình dị
Sáng sáng chiều chiều bên mẹ bình yên những bữa cơm quê
Nghe hương vị ruộng đồng ướp đẫm sâu xa từ chái bếp ấm êm rực hồng mùi than củi
Nghe sợi khói quẩn quanh nồng thơm một thứ tình thương chẳng thể xa rời…
Đám rau non vườn nhà bốn mùa xanh tươi nhờ tay mẹ vun trồng chăm bón
Ngoài sân đàn vịt đàn gà béo tốt cứ nhởn nhơ
Những lọ dưa cà bốn mùa mẹ làm ngay ngắn ắp đầy trên kệ tủ
Bàn tay cần cù và đảm đang vén khéo
Mẹ giữ nếp nhà xưa, nuôi nấng chúng con khôn lớn, trưởng thành…
Bây giờ tuổi ngoài thất thập
Nhiều món ngon cứ nấu hoài cho con mà mẹ có nếm thử được đâu
Mặc. Suốt ngày mẹ vẫn lụi cụi vào ra làm món này món nọ
Chờ đến buổi chiều con trở về mâm cơm lại rộn ràng gương mặt mẹ sáng lên lấp lánh niềm vui…
Như trẻ nhỏ con lại hư rồi nên cứ hay mè nheo vòi vĩnh
Khi mỗi tối cả nhà ngồi xem ti vi mẹ hay hỏi ngày mai tụi con muốn ăn gì?
Mẹ đâu nề hà bỏ cả giấc trưa trán rịn mồ hôi lặng lẽ nấu những món ăn đầy chăm chút
Bằng tất cả tình yêu trong ánh mắt bao dung chứa vẹn nguyên niềm hạnh phúc ngập gian bếp mỗi chiều…
Cám ơn thật nhiều cuộc đời này cho con mỗi ngày được sống yên bình bên Mẹ
Điều giản đơn có đôi khi bị khuất lấp giữa ngày thường
Mặc giữa chợ đời bộn bề với bao nhiêu gió giông bão tố
Con vẫn thấy lòng dâng tràn hạnh phúc
Khi chiều đến trở về gặp dáng mẹ hiền hòa bên gian bếp ấm lửa yêu thương …
Có ai định nghĩa trọn vẹn được thứ tình thương cao cả ấy
Chất ngất mênh mang lớn rộng hơn tất thảy những gì thiêng liêng nhất
Một đời cho đi, nặng gánh dãi dầu nắng mưa mẹ chỉ lấy hy sinh làm hạnh phúc
Chỉ sống cho người nên tháng ngày cứ miệt mài đi trao tặng những niềm vui…
Thương mẹ thật nhiều
Con đâu có đi xa
Sao ngày nào cũng nhớ?
Thèm lắm những bữa cơm chiều
Ước suốt đời ngồi bên mẹ
Hít hà mùi khói bếp quê …
Ngọc Điệp – GV Trường THPT Cao Lãnh 1
|